Tuổi 20 tôi đã sống như một bông hoa dại
Trang Xtd - 1994 - “Tôi là cô gái có hình hài tuổi hai mươi hai, trái tim tuổi mười sáu và đôi khi suy nghĩ đi lạc tới tận tuổi bốn mươi.” Đó là lười tự giới thiệu của tác giả. Chị không gọi mình là nhà văn, chị gọi mình là thợ viết. Ngay từ những dòng đầu tiên của tác phẩm, chị đã “đập” vào mặt những người trẻ háo danh một rằng “trong cuộc sống này, động từ mới quan trọng, danh từ chỉ là thứ theo sau”. Đó, tôi và bạn có thể viết văn viết thơ mà không cần phải là nhà văn nhà thơ, tôi và bạn có thể vẽ tranh đánh đàn mà không cần phải là họa sĩ, nhạc công. Và mỗi một trang sách trôi qua, lại là lần lượt từng cái “vả” đầy nhẹ nhàng nhưng rất thấm vào trong tâm hồn của những người đọc đang ở cái tuổi đôi mươi – cái tuổi mà ai ai cũng đòi hỏi họ phải sôi nổi, phải nhiệt huyết trào dâng, phải máu lửa, phải ăn thua, phải chiến đấu; thậm chí kể cả họ cũng